Từ "de jure" trong tiếng Anh có nguồn gốc từ tiếng Latinh, có nghĩa là "theo luật" hoặc "về mặt pháp lý". Từ này thường được sử dụng để chỉ một tình huống, trạng thái, hoặc quyền lực mà được công nhận bởi pháp luật, bất kể thực tế có diễn ra như vậy hay không.
Cách sử dụng:
Tính từ và phó từ: "de jure" có thể được sử dụng như một tính từ hoặc phó từ. Trong nhiều trường hợp, nó được dùng để mô tả những điều mà luật pháp công nhận.
Sử dụng nâng cao:
Trong lĩnh vực chính trị hoặc pháp lý, "de jure" thường được sử dụng để phân biệt giữa những gì được công nhận bởi luật pháp và những gì xảy ra thực tế.
De jure segregation: Phân biệt chủng tộc theo luật pháp, trái ngược với "de facto segregation", tức là phân biệt chủng tộc diễn ra trong thực tế nhưng không được quy định bởi luật pháp.
Biến thể:
De facto: Trái ngược với "de jure", "de facto" chỉ tình trạng thực tế, không nhất thiết phải được công nhận bởi pháp luật. Ví dụ, "de facto leader" là người lãnh đạo thực tế nhưng không có sự công nhận chính thức.
Từ gần giống và từ đồng nghĩa:
Legal: Hợp pháp, liên quan đến luật.
Legitimate: Hợp pháp hoặc có lý do chính đáng.
Official: Chính thức, được công nhận bởi cơ quan có thẩm quyền.
Idioms và Phrasal Verbs:
Kết luận:
Tóm lại, "de jure" là một thuật ngữ quan trọng trong lĩnh vực pháp lý và chính trị, giúp phân biệt giữa những gì được công nhận bởi luật pháp và những gì xảy ra trong thực tế.